Được tạo bởi Blogger.

Lưu trữ Blog

Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013


Đọc E-paper


Thị xã Phonsavan ở Xieng Khuang, cư dân thưa thớt, cuộc sống cứ nhẹ nhàng trôi đi bình thản. Vài ba hàng quán ven đường không có nhiều khách, trong cái se lạnh phảng phất mùi thịt nướng thơm đến nức lòng, cơn đói ùa đến vội vã.


Gần trưa, chúng tôi dừng chân ở một khu dân cư ven đường, ngay ngôi chợ nhỏ nằm chênh vênh bên sườn núi. Trời nắng nhưng vẫn thoảng từng cơn gió mát lạnh, cảm giác nơi phố núi này mọi thứ diễn ra thật yên ả.


Tụi trẻ con rực rỡ áo váy đủ sắc màu, chúng tụ tập ở một khu đất trống và chơi ném còn, chẳng khác gì ở vùng núi phía Bắc Việt Nam. Các thiếu nữ Lào xúng xính trong váy áo và ai nấy đều thật tươi.


Trong những biến cố vô thường của cuộc sống, con người vẫn luôn hướng thiện, dẫu có hận thù, dẫu có hờn ghen, dẫu có ganh đua..., khi đứng trước cõi tâm linh con người vẫn luôn mong được sám hối để hướng về điều tốt đẹp nhất.


Đàn ông ở Lào ai cũng một lần trong đời, dù là khi còn trẻ hay khi đã già, vào chùa tu. Đó là khoảng thời gian con người thoát tục để trở về với sự thanh khiết.


Mặt trời tròn dần, đỏ rực như quả bóng ai đó thả từ từ xuống mặt nước. Tựa mạn thuyền, nhắm mắt, ngửa mặt lên trời hít thật sâu không khí trong trẻo, lùa bàn tay vốc từng ngụm nước mát lạnh hất tung lên... Bao bộn bề tan biến, phút giây này như vừa chạm đến cõi thiên đường.

Xem bài viết đầy đủ

Categories:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét