Được tạo bởi Blogger.

Lưu trữ Blog

Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013


Xuất phát với đội hình nhỏ gồm anh hướng dẫn viên bản địa Alex và ba du khách, chúng tôi xuyên rừng trong cơn ngái ngủ và cái lạnh co ro của vùng cao lúc sáng sớm. Giấc mộng đón thần mặt trời đi theo mọi người…


Đường càng lúc càng dốc. Sự thay đổi độ cao và áp suất khiến tôi bắt đầu cảm thấy buồn nôn và quay cuồng, phải dừng liên tục để điều chỉnh cơn say và thở lấy sức. Alex đi phía sau liên tục đẩy tôi bằng cả lời nói lẫn hành động nhưng không ăn thua nên vừa đi vừa kéo tay tôi, cả chặng đường dài.


Cát bụi đen, dấu vết của những lần phun trào núi lửa - Ảnh: M.H.


Tất cả ngồi canh mặt trời, ống kính sẵn sàng. Vậy mà ai nấy nhanh chóng bị đánh lạc hướng khi mây trôi để lộ một bên núi là đỉnh Agung, ngọn núi lửa cao nhất của Bali với độ cao trên 3.000m so với mực nước biển, còn mập mờ trong sương sớm nhưng đã toát ra sự hùng vĩ; và một bên là thung lũng xanh ngắt cùng vách đá dựng đứng khơi gợi rõ rệt sự đứt gãy của tầng địa chất nơi đây.


Đỉnh Agung nhìn từ núi Batur - Ảnh: M.H.


Qua đoạn đỉnh trơ trọi vì hơi nóng của núi lửa là con đường đất bụi đen, cũng một sản phẩm nữa của phun trào núi lửa. Phóng tầm mắt ra xa là thung lũng, vách núi, triền đá, cây cỏ xanh mát và dưới xa, hồ Batur lại hiện lên một lần nữa nhưng giờ đã rõ rệt, nước hồ xanh thăm thẳm.


Ban mai trong lành trên núi - Ảnh: M.H.

Xem bài viết đầy đủ

Categories:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét