Được tạo bởi Blogger.

Lưu trữ Blog

Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2011


Không thể tin được đây là trận địa khốc liệt hơn 40 năm trước.


Đồng Lộc hôm nay đã đổi thay, những con đường bạt ngàn nắng gió, những đồng ruộng thơm mùi lúa thẳng cánh cò bay. Gió đại ngàn vẫn thổi, tiếng chuông ngân vang một góc trời. Nơi đó, 10 cô gái đã hy sinh cho công cuộc thống nhất đất nước. Về Đồng Lộc mùa này, khi cây sim lưng chừng đồi đã kết trái nhuộm một màu tím thiết tha. Mùi bồ kết ai đốt phảng phất làm ta bỗng liên tưởng tới suối tóc mười cô bay dài trong gió...


Chiến trường như hiện ra trước mắt dưới giọng kể của người hướng dẫn viên.


Những kỷ vật còn lại của 10 thiếu nữ thủa ấy.


Những nữ anh hùng “mãi mãi tuổi 20”.


Từng người, từng người một, nén nhang run trên đôi tay. Hố bom nơi mười cô hy sinh nằm cạnh con đường, không đủ sâu nhưng mắt ai cũng ngấn lệ. Mười cô đã ngã xuống nơi đây, hiến mãi tuổi thanh xuân để đến hôm nay cho “Đất nước trọn niềm vui”.


Trên mộ các chị là những vật dụng của người con gái.


Ở đây vui lắm mẹ ạ! Ban đêm chúng nó thắp đèn để chúng con làm đường. Ban ngày chúng đem bom giết cá để chúng con cải thiện, bom đạn của chúng có thể làm rung chuyển núi rừng nhưng không thể làm rung chuyển trái tim của chúng con


Hố bom_ nơi các nữ Thanh niên xung phong nằm xuống.


Lời kể sao mà tha thiết quá, sao mà đi vào lòng người đến thế khiến cho chúng tôi dù đã nghe biết bao nhiêu lần câu chuyện về các chị, vẫn không ai có thể cầm được lòng, sống mũi cay cay. Hình ảnh một thời bom lửa tái hiện, tái hiện qua giọng kể của hướng dẫn viên, tái hiện qua những vết tích là những hố bom nằm chơi vơi nơi đồng thông lộng gió.



Hình ảnh 10 cô gái vẫn hiên ngang giữa trời...


Mảnh đất oằn mình trong đạn bom ngày nào giờ đây thật xanh tốt.


Đồng Lộc hôm nay khoác lên mình bộ mặt mới.

Xem bài viết đầy đủ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét