Được tạo bởi Blogger.

Lưu trữ Blog

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011


Đã thấy khó chịu trong người, chúng tôi vừa ngồi xuống chiếc ghế nhựa thì 1 nam “tiếp tân” lật đật chạy ra (gọi cho có tiếp tân chứ ăn mặc thì rất luộm thuộm) đưa vội cuốn menu ghi đồ ăn. Lật từ đầu đến cuối thấy đến gần trăm món hải sản nhưng giá thì ...không thấy đâu. Hỏi “tiếp viên” được trả lời “Tụi em có niêm yết bảng giá ở gần... toalet. Mấy anh yên tâm, tụi em không bán mắc đâu”.


Bảng giá tại quán B.H ở bãi tắm Thuận An được treo ở gần... nhà vệ sinh nên ít khách mà xuống kiểm tra hay đối chiếu khi kêu đồ ăn ra được.


Rẻ nhất trong các món là mực khô, nhưng con nhỏ nhất cũng có giá tới 100.000đ (trong khi giá ngoài mấy quán bán mực gần bãi tắm ngoài đường chỉ 30.000-40.000đ/1 con loại vừa). Tuy nhiên khi mực được đem ra, chúng tôi thấy quá thất vọng. Con mực nhỏ được quán “khéo léo” ép ra cho to nên trông mỏng dính. Xé từng miếng mực đưa lên miệng mà có cảm giác như ăn ...tơ.


Theo quan sát của chúng tôi, nhiều gia đình khi về chơi biển Thuận An đã xách thêm chiếu, bia lon, đồ mồi và ra bãi cát trải chiếu ngồi chứ không dám ngồi trên quán vì sợ bị “chém”. Thức ăn chủ yếu và khách hay kêu không phải là trìa hấp, mực hấp, tôm nướng ở biển từ các quán mà là... bánh lọc gói với giá bình dân 1.000đ/cái.


Về việc đấu lô, ông Tuấn cho hay là từ việc cho thuê 3 năm lên 5 năm của huyện nhằm tạo điều kiện cho các chủ quán có cơ hội, yên tâm làm ăn lâu dài. Tuy nhiên trên thực tế lại trở thành một cuộc “chiến” khi các quầy bằng mọi giá phải đấu cho bằng được lô "ngon", thành thử ra giá đã bị đẩy lên quá cao so với giá đấu gốc.

Xem bài viết đầy đủ

Categories:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét