Được tạo bởi Blogger.

Lưu trữ Blog

Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011


Nói là vườn cò nhà ông Đặng Đình Quyển là bởi người dân ở đây vốn đã quen gọi như thế, chứ thực ra vườn cò đã chuyển về tay chủ khác. Ông Quyển giờ chỉ còn là “người cũ”, chủ yếu làm công việc trông vườn. Chủ mới là một người khá trẻ, vì yêu mến cò, muốn giữ lại một vườn cò tránh khỏi dã tâm ăn thịt của dân nhậu nên mua lại. 


Ông chủ mới của vườn cò nổi tiếng này gần như giấu mặt. Và ông cũng hạn chế luôn số lượng người vào vườn để tránh những nguy cơ có thể xảy ra với loài chim vốn gắn liền với đồng ruộng Việt Nam. Có thể nhiều người biết chuyện ông mua lại vườn cò nhưng chắc chắn, chẳng có mấy người biết mặt vị chủ vườn trẻ tuổi này. 


Thường thì những vị khách được đến đây chỉ có các nhà khoa học nghiên cứu về chim và giới báo chí. Nhưng thời gian họ được phép ở lại “làm phiền” đàn chim cũng không nhiều. Ai muốn nghiên cứu lâu thì phải đảm bảo không quấy nhiễu khiến chim sợ mà bỏ đi mất. 


Cái lạ ở chỗ, cả một vùng đồi núi rộng lớn thế này nhưng chẳng hiểu sao đám cò chỉ chọn vườn nhà ông Quyển. Chúng đậu kín các ngọn cây, chành chọe, chí chóe nhau đến váng đầu. Chim cò nhiều tới mức, dân chụp ảnh vào đây không cẩn thận là cò ị cho ướt người, hỏng máy. 


Một điểm thú vị nữa, đó là chỉ cần bước chân qua bờ rào, sang vườn nhà bên cạnh là lập tức không thấy có thêm bất cứ con chim nào. Chúng chấp nhận chật hẹp, chia nhau khoảng sống rộng hơn 3 hecta này. 


Thực ra cũng có lần chúng bỏ đi, tản mát khắp nơi. Lý do có thể bởi khi đó vườn còn chưa được quây hàng rào, biệt lập với xung quanh nên trộm vào bắt cò nhiều. Lúc đó, hai vợ chồng nhà ông Quyển lại phải cất công đi quanh xóm làng “mời” chúng về. 

Xem bài viết đầy đủ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét