Được tạo bởi Blogger.

Lưu trữ Blog

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2012


Thu Thảo - "nhân vật chính" của cuộc hành trình.


Chúng tớ sẽ tường thuật lại chuyến đi theo lời kể của Thu Thảo để các bạn có thể cảm nhận được sự háo hức và phấn khởi của chị ấy nhé.


"Em vé giá bèo".


Lịch trình mà chị ấy dính trên bức tường ở nhà.


Cảnh sắc khá ảm đạm tại thành phố Tampere.


Giáng sinh sắp đến mà tuyết vẫn chưa rơi.


“Cái ổ” của tôi tại Kaunas.


Căn phòng gọn gàng và ấm cúng, với nhiều kỉ niệm của gia đình Asta.



Xinh xắn và rất dễ thương phải không?


Bữa sáng "đại gia" nè.


Bánh mì mẹ Asta làm ngon lắm luôn.


Phòng bếp có phần bừa bộn nhưng như một cái tủ thần kì, mở ra cái gì cũng có.


"View" từ cửa sổ tầng 8.


Bảo tàng quân đội ở Kaunas


Solidarity Square, nơi tưởng niệm các chiến sĩ Lithuania đã hy sinh giành độc lập cho Lithuania.



Tòa thị chính thành phố, nơi tôi tìm thấy tên của Tampere trong danh sách các "thành phố chị em" của Kaunas.


Ảnh chụp nhanh nhà hát Kaunas, đóng cửa đúng hôm đó!



Một vài cửa hàng bán hoa quả ven đường.


Bánh mặn truyền thống của Lithuania (đã gặm dở), hình dáng giống bánh gối của Việt Nam.


Bánh mặn truyền thống của Lithuania (đã gặm dở), hình dáng giống bánh gối của Việt Nam.


Old Town ở Kaunas nhỏ vừa phải, với những con đường lát đá và 2 bên là những toà nhà theo kiểu color block nhìn rất độc đáo. Mọi người nói, ở những nước Baltic này, kiểu nhà ấy là một nét đặc trưng. Vào bất cứ đâu bạn cũng có thể nhận ra những ngóc ngách nhỏ, ngoằn ngoèo và hơi dốc, rất thích hợp với những bộ ảnh đậm chất nghệ thuật. 


Hàng quán ở lối đi vào phố cổ.





Phố phường nhìn đậm chất nghệ thuật nhé.


City Hall của thành phố nè.


Chính giữa trung tâm của Old Town là một cây thông Giáng sinh được tạo nên bởi vỏ chai nước ngọt! Trong đó là một cây thông thật được trang trí bởi vô vàn những mảnh gương cho mọi người ghi điều ước lên. (Chúng tớ cũng từng giới thiệu về cây thông Noel tái chếnày rồi đó!) Tôi cũng xí xớn ghi lên đó mấy dòng kỉ niệm:



Lời chào đến Kaunas.


Quán ăn đậm chất đồng quê.


Súp vừa ngon vừa rẻ, thích ơi là thích!


Bánh rán khoai và sốt là kem tươi cùng mỡ lợn xào (béo kinh khủng nhưng cũng ngon thôi rồi).


Bữa ăn “phụ” quá hoành tráng.


Đây là trà hoa Asta tự làm, ăn cùng với bánh mì mứt táo thì khỏi bàn.


Tôi “bị” mời ăn đến độ đêm hôm đó vác cái bụng lặc lè như con gấu Bắc cực đi ngủ. Thêm một điều thú vị là, khi bà hỏi tôi từ đâu đến, tôi nói tên Việt Nam và họ mừng rỡ như gặp được bạn thân lâu năm vậy. Tuyệt vời hơn nữa, bà còn bắt Asta ngồi làm thông dịch viên nghe tôi kể chuyện đất nước mình. Cảm thấy vui và hạnh phúc lạ khi những con người nơi đây cởi mở cả trái tim và ngôi nhà của họ cho tôi bước vào, yêu quý quả bản thân tôi và đất mẹ của tôi nữa... Asta có một cô em nhỏ 9 tuổi, Dominyka. Con nhóc này mới học tiếng Anh được 1 năm và rất hào hứng mong tôi dạy tiếng Anh cho nó. 


Tôi yêu nụ cười này...

Xem bài viết đầy đủ

Categories:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét