Được tạo bởi Blogger.

Lưu trữ Blog

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012


Chúng tôi xuất phát từ 9 giờ sáng với hành trình Đà Nẵng – Kon Tum – Buôn Ma Thuột. Sau khoảng 100km là bắt đầu có những khúc cua lý tưởng cho dân biker (người chạy xe máy) nhưng tôi thì chưa tìm lại được cảm giác lái nên cứ từ từ chạy cho an toàn ở cuối, phải mất 200km đầu tiên tôi mới thực sự tìm lại được kỹ thuật và cảm giác lái. Đường lên Kon Tum rất đẹp nhưng cũng rất nóng, người dân dọc 2 bên đường thì cứ khi nào chúng tôi đỗ lại nghỉ là lại đổ xô ra xem, hỏi về xe và thậm chí hỏi cả tôi sao bỏ dẫn chương trình lên Tây Nguyên thế này? Có đi xa mới thấy cái không khí yên bình của đồi núi, của những chặng đường không có tiếng còi xe tải, và sự niềm nở của người dân bản địa.


Từ Lệ Thanh, chúng tôi đi ngược con đường độc đạo hơn 70km thì thấy điểm rẽ lên Buôn Ma Thuột, mặt đường từ đây đi thì không đẹp lắm nhưng cảnh 2 bên thì lại rất đẹp. Từ những rừng cao su đến những đồi thông gió mát, đoạn nào cũng có thể dừng lại chụp ảnh. Mất gần 3 tiếng thì bắt đầy thấy biển địa phận Buôn Ma Thuột. Một điểm rất lạ là ở đây nhiều bướm bay vô cùng. Chúng cứ va vào mũ bảo hiểm của chúng tôi lộp bộp suốt.


Biến cố thứ 2 của chuyến đi xảy ra sau khi chúng tôi vượt đèo Phượng Hoàng. Xe của một thành viên bị trục trặc. Tất cả phải đợi xe tải đến để chở chiếc xe đó về. May mà có anh em đội Motor Nha Trang ra đón nên chúng tôi được ăn ở một quán đồ ăn rất ngon nhưng lại có cái tên rất lạ: “Xì Te”. Ăn xong, chúng tôi chạy 50km nữa và về đến Nha Trang lúc 5 giờ chiều, thế là hết cả tắm biển với ngắm cảnh, hết cả dự định chụp ảnh đẹp với xe để đưa lên Facebook. Thôi thì đành chờ đến cái bữa ăn hải sản buổi tối vậy. Và quả cũng bõ công, hải sản tươi sống ở Nha Trang ngon tuyệt. Chúng tôi, cùng các bạn đội Motor Nha Trang tán chuyện về xe, về các chuyến đi. Điểm đáng nhớ là dự định đi xuyên các nước châu Á bằng motor từ Việt nam, Campuchia, Lào, Thái Lan, Singapore, Malaysia…


Từ Nha Trang đi Huế là chặng khá dài với hơn 600km trong 1 ngày và chúng tôi lại có thêm 1 biến cố. Khi đến gần Phú Yên, xe của 1 thành viên khác lại trục trặc. Chúng tôi “đổ bộ” vào 1 nhà dân ven đường, tự nhiên như ở nhà, cởi áo, lấy nước dội người cho mát, thậm chí chặt cả dừa nhà người ta để uống mà chủ nhà vẫn không hề nói gì, chỉ cười. Người dân ở đây lành, rất thân thiện và tốt nữa. Dường như cái náo nhiệt và vòng quay siêu tốc của cuộc sống thành thị không hề tồn tại nơi đây. Họ sống rất thoải mái, yên bình và đầy mến khách. Gia đình chủ nhà theo yêu cầu đã đi mua gà, làm cơm canh để mời chúng tôi. Một bữa ăn thật ngon.


Đến Huế giữa trưa, cả đội trút bỏ quần áo chạy xe rồi đi ngay đến quán cơm Hến bên bờ sông Hương. Huế vẫn có cái buồn nhưng đầy thú vị của nó, từ cảnh quan, con người đến món ăn, làm cho người ta phải nhớ, phải thương. Cơm hến rất cay, tôi phải gọi bát khác ít cay hơn và lúc đó mới cảm nhận được cái ngon của món ăn đặc biệt rất bình dân này.


Sau khi hoàn thành nhiệm vụ cá nhân, chúng tôi họp và quyết định sẽ không đi xe ra Hà Nội nữa, vì hầu hết ai cũng phải đi làm ngày hôm sau. Chạy xe, nếu có trục trặc giữa đường thì lỡ hết công việc. Chỉ còn vài giờ với Huế trước khi lên xe về Hà Nội, tôi tự nhủ: “Sẽ sớm quay lại với Huế, để gặp lại, cảm nhận con người và văn hoá nơi đây và hoàn thành nốt chuyến đi dang dở…”./

Xem bài viết đầy đủ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét